a. Từ “phồn hoa” được hiểu là (nơi) có cuộc sống náo nhiệt và giàu có, xa hoa
“phồn vinh” được dùng để miêu tả đất nước giàu có, thịnh vượng, cho thấy rõ là đang phát triển tốt đẹp.
Vậy nên không nên thay từ phồn hoa bằng từ phồn vinh vì ở câu này, ý muốn nói tới riêng một địa điểm với sự giàu có, xa hoa là Long Thành.
b. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh phố - mắc cửi, đường – bàn cơ => Tác dụng: giúp người đọc hình ảnh trong câu hiện lên sống động. Bạn đọc có được hình dung về cuộc sống sầm uất, đông vui của nơi đây.
c. Từ láy “ngẩn ngơ” thể hiện con người trong trạng thái bị cuốn hút đến ngỡ ngàng. Đó là sự ngỡ ngàng trước vẻ xa hoa, sầm uất của phố phường mà trước nay chưa từng ngờ đến. Lời ca cũng vì thế mà sinh động hơn, hấp dẫn người đọc.
d. Trong dòng thơ cuối, không thể dùng cụm từ “bút dây" thay cho “bút hoa" được.
Từ “bút hoa” thể hiện tài năng xuất sắc của người làm nên bài thơ. Bút hoa ở đây không chỉ mang cái đẹp mà còn khẳng định cái đẹp, tài hoa trong người sáng tác. Hoa ấy là hoa tay, là tài hoa.
Bút dây chỉ mang ý là viết bài thơ, như vậy làm lời ca sẽ mất đi phần nào sắc thái biểu cảm.