PHẦN 1:
1.- Nhân vật được nói đến: Ông Hai
- “Cái cơ sự này” trong đoạn trích là: cái tin làng Chợ Dầu theo giặc và nỗi khổ của những người dân bị mang tiếng là dân của làng Việt gian.
2.Tác giả đã sử dụng liên tiếp kiểu câu nghi vấn
-> Tác dụng: Thể hiện tâm trạng băn khoăn dằn vặt, đau khổ không nguôi của ông Hai khi nghe tin làng Chợ Dầu theo giặc.
3. Ông Hai là một người rất yêu LÀng Chợ Dầu của mình, nhưng khi nghe tin làng Chợ Dầu theo giặc, ông đã đau đớn, nhục nhã, thất vọng ê chề. Tác giả đã đặt nhân vật ông Hai vào một tình huống gay cấn để bộc lộ sâu sắc tình cảm yêu làng, yêu nước của ông: một người yêu làng, luôn tự hào về làng quê của mình lại bị nhận tin làng mình đã theo giặc ngay tại nơi đi tản cư. Tin làng của mình theo giặc đã trở thành nỗi ám ảnh khuôn nguôi đối với Ông Hai. Đối với ông, điều này thật đau đớn. Ông Hai sững sờ “cổ ông lão nghẹn ắng hẳn lại, da mặt tê rân rân tưởng như đến không thở được”. Có lẽ ông vẫn chưa thể tin cái làng mình hằng ngày tự hào đến vậy lại theo giặc. Đến khi trấn tĩnh lại, một gáo nước nữa lại tạt vào mặt ông khi người dân nói về tin ấy quá rành rọt. Sự hi vọng cuối cùng của ôn dường như bị chặn đứng lại. Cái tin dữ ấy trở thành nõi ám ảnh day dứt đối với ông. Ông nhìn đàn con mà thấy nghẹn, thấy thương chúng nó khi bị người ta hắt hủi vì là con của làng Việt gian. Nhà văn Kim Lân đã diễn tả hết sức cụ thể nỗi đau đớn tinh thần của ông Hai hết sức sinh động, chân thực: nỗi ám ảnh nặng nề của một người ở làng theo giặc trong ông Hai đã biến thành sự sợ hãi thường xuyện cùng với nỗi đau xót, tủi hổ vô cùng!
* Khởi ngữ: Đối với ông
* Thành phần tình thái: có lẽ
4. - Làng là một danh từ chung khái quát chỉ tới mọi ngôi làng nói chung.
- Làng Chợ Dầu là một danh từ riêng chỉ đích danh một ngôi làng cụ thể.
-> Tác giảđặt nhan đề tác phẩm là “Làng”,sẽ thể hiện được tình yêu nước của chung những người nông dân ở bất cứ ngôi làng nào trên đất nước Việt Nam, phong trào kháng chiến có trên khắp các ngôi làng mà không phải chỉ ở riêng ở làng Chợ dầu.
5. Văn bản: Lão Hạc. Của nhà văn Nam Cao.