Lúc đầu, nhân vật “tôi" "sợ chim bay đi" nhưng kết thúc bài thơ lại khẳng định: Chẳng cần chim lại bay về/ Tiếng hót ấy giờ tôi nghe rất rõ" vì:
Ban đầu ấy gắn với khao khát chiếm giữ, với khao khát mở rộng khoảng không bao la và khoảng không ấy là chiếc lồng rộng lớn.
Còn cuối bài thơ, hai câu kết gắn với hình ảnh chú chim hòa mình vào bao la vô tận. Chim bay đi mãi, bay đi tìm đến thế giới tươi đẹp của riêng nó. Thi nhân đã cảm thấy niềm vui, niềm hạnh phúc trọn vẹn trước cái đẹp trong tâm hồn mình và tràn ngập hi vọng đưa chú chào mào bay xa, bay cao đến với chân trời khoáng đạt, rộng lớn khác.
Dầu có tiếc nuối nhưng là tiếc nuối trong vui sướng, trong hi vọng, hạnh phúc.