-57.(67-34)-67.(34-57) (-15):(-3)+3.(-8) (-21):3+3.(-7) s=2+(-3)+4+(-5)+6+(-7)+...........+(-2019)+2020+(-2021)

Các câu hỏi liên quan

Các bạn giúp mik với mik gấp lắm rồi!! “Kể từ ngày thông tin về virus Corona được truyền đi khắp thế giới như một nỗi sợ, một sự ám ảnh do những tang thương mà nó gây ra; chúng ta đã đã phải tiếp nhận một lượng thông tin khổng lồ. Giữa hằng hà sa số những thông tin ấy, chúng ta bắt gặp những câu chuyện: Đó là hình ảnh những cá nhân, tập thể phát khẩu trang, nước rửa tay miễn phí ở những ngã tư, những trường học giữa thời điểm khẩu trang khan hiếm hơn bao giờ hết. Họ là người Việt Nam. Đó là hình ảnh những chiến sĩ bộ đội rời doanh trại; nhường nơi ăn, chốn ở cho những bệnh nhân cần cách li. Họ là người Việt Nam. Đó là những y bác sĩ tuyến đầu sẵn sàng xa gia đình, bám viện, đem chuyên môn và y đức ra chữa trị cho người bệnh. Chúng ta, hẳn sẽ không thể nào quên được hình ảnh chụp lại những gương mặt hằn đỏ vết khẩu trang, những mái tóc cắt ngắn, những bộ đồ kín như bưng. Họ là người Việt Nam. Đó là những việc làm tử tế xuất phát từ sự sẻ chia với những đồng bào chung trứng: những cây ATM gạo; những điểm cấp phát đồ ăn miễn phí; những cá nhân, tập thể góp công, góp của… Tất cả đều nghĩ về một ngày mai chiến thắng. Đó là những ca khúc, những điệu nhảy, những bức tranh, những lời nhắn nhủ,… được sáng tác, gửi đi mang theo thông điệp đoàn kết một lòng để vượt qua đại dịch. Chúng ta không thể thay đổi những gì có thể đến nhưng chúng ta có quyền lựa chọn cách ứng xử với những vấn đề đó.” Câu 1: Nêu nội dung chính của đoạn trích trên. Những con người và việc làm được nhắc đến trong đoạn trích đều có một điểm chung, hãy chỉ ra điểm chung đó. Câu 2: Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật nổi bật được sử dụng trong đoạn trích trên. Câu 3: Từ nội dung đoạn trích và hiểu biết xã hội của bản thân, em hãy viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của mình về sự hi sinh, cống hiến thầm lặng của "những anh hùng vô danh" giữa đại dịch COVID - 19.

Phần I: (4 điểm) Cho đoạn văn sau: “Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại là như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một – hòa nhé!”. Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn.” (Trích “Lặng lẽ Sa Pa” – Nguyễn Thành Long) Đoạn trích trên là lời của ai nói với ai, trong hoàn cảnh nào? Xét về mục đích nói: “Không, không, đừng vẽ cháu!” thuộc kiểu câu nào? Câu văn đó giúp em hiểu gì về nhân vật? Những người mà nhân vật “cháu” cho là đáng vẽ hơn là những ai? Đọc tác phẩm, em thấy nhân vật “cháu” và những người đó có vẻ đẹp chung nào? Từ nhân vật “cháu” trong tác phẩm và những hiểu biết xã hội, hãy nêu suy nghĩ của em (khoảng 2/3 trang giấy thi) về đức tính khiêm tốn của con người trong cuộc sống. Phần II. (6 điểm) Cho những câu thơ sau : “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ, Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.” (Trích Viếng lăng Bác – Viễn Phương) 1. Nêu ngắn gọn hoàn cảnh ra đời bài thơ. 2. Từ “mặt trời” ở câu thơ thứ hai của khổ thơ trên được sử dụng theo phép tu từ từ vựng nào? Phép tu từ này có tác dụng như thế nào trong việc bộc lộ cảm xúc của tác giả? Có thể coi đây là hiện tượng một nghĩa gốc của từ phát triển thành nhiều nghĩa được không? Vì sao? 3. Trong chương trình Ngữ văn 9 cũng có những câu thơ xuất hiện hình ảnh “mặt trời” qua cách sử dụng phép tu từ tương tự. Chép những câu thơ đó và cho biết tên tác giả, tác phẩm. 4. Trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ trên bằng một đoạn văn khoảng 12 câu, triển khai theo lối lập luận tổng phân hợp để thấy được dòng cảm xúc chân thành của tác giả trước khi vào lăng viếng Bác. Trong đoạn văn có sử dụng một câu bị động và một phép nối liên kết. (Gạch chân và chú thích rõ)