- Do chịu ảnh hưởng của sự phân hóa về tự nhiên, dân cư phân bổ rất không đồng đều giữa miền bắc và miền nam, giữa phía tây và phía đông. Dân cư thưa thớt nhất, mật độ dưới 1 người/km2 là bán đảo A-la-xca và phía bắc Ca-na-đa, nhiều nơi không có người ở. Phía tây của khu vực hệ thống Cooc-đi-e mật độ dân cư thưa thớt từ 1 - 10 người/km2. Dải đồng bằng hẹp ven Thái Bình Dương có mật độ cao hơn, 11 - 50 người/km2.
- Phía đông Hoa Kì là khu vực tập trung đông dân nhất Bắc Mĩ (51 - 100 người/km2), phía nam Hồ Lớn, duyên hải Đông Bắc Hoa Kì, mật độ dân cư lên đến trên 100 người/km2. Nguyên nhân là do công nghiệp phát triển sớm, mức độ đô thị hóa cao, thuận lợi phát triển công nghiệp, tập trung nhiều thành phố, khu công nghiệp, hải cảng lớn, dân cư tập trung đông.