(1) Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng [...].
Thường thường, vào khoảng đó trời đã hết nồm, mưa xuân bắt đầu thay thế cho mưa
phùn, không còn làm cho nền trời đùng đục như màu pha lê mờ. Sáng dậy, nằm dài nhìn ra
cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng
sủa. Trên giàn hoa lí, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa. Chỉ độ tám chín giờ
sáng, trên nền trời trong trong có những làn sáng hồng hồng rung động như cánh con ve
mới lột.
(2) Về mùa đông, lá bàng đỏ như màu đồng hun.
=> Trạng ngữ là thành phần đóng vai trò quan trọng trong việc biểu đạt. Chúng ta không
thể hiểu được rõ ràng nội dung của câu nếu chúng đã bị lược bỏ trạng ngữ, không hiểu
được sự việc được diễn ra trong điều kiện, hoàn cảnh nào. Có khi, vì vắng mặt trạng ngữ
nên ý nghĩa của câu trở nên thiếu chính xác, khó xác định.
Trạng ngữ có một vai trò quan trọng trong việc nối kết các câu, các đoạn, góp phần làm
cho liên kết của văn bản chặt chẽ, mạch lạc