I. Đặt vấn đề
- Từ ngày bé được sống trong vòng tay yêu thương ấm áp của bà, được nghe bà kể chuyện lòng tôi ấm áp và bình yên đến lạ.
- Nay bà đã sang đến thế giới bên kia nhưng tôi vẫn chẳng nguôi nỗi nhớ về bà. Và không phụ sự mong mỏi, cuối cùng bà cũng đã xuất hiện trong giấc mơ của tôi.
II. Giải quyết vấn đề:
- Trong làn sương khói mờ ảo, bóng bà dần dần hiện ra. Vẫn cái lưng còng, vẫn mái đầu bạc trắng mà tôi thường nhớ về
- Bà vẫn đang cặm cụi tưới rau ngoài vườn, tôi chạy ra ôm chầm lấy bà nghẹn ngào: "Bà ơi, cháu nhớ bà lắm".
- Bà mỉm cười hiền từ: "Bà vẫn ở đây với cháu, đi đâu mà nhớ với mong". Rồi bà sai tôi múc nước phụ bà tưới rau. Làm gì và cũng thật cẩn thận, chăm sóc từng li từng tí. Có lẽ chính vì thế mà tính tôi cũng rất cẩn thận, có lẽ do ảnh hưởng của bà phần nhiều
- Tôi kể cho bà nghe về chuyện học hành, chuyện bạn bè bởi với tôi bà không chỉ là một người bà mà bà còn là một người bạn để tôi tâm sự
- Ôm tôi vào lòng bà khen cháu bà ngoan quá, không phụ công nuôi dưỡng, chăm sóc của bà. Nghe thế lòng tôi rưng rưng nghẹn ngào
- Rồi bà lại vào bếp cặm cụi nấu cơm cho tôi, lâu lắm rồi tôi không được ăn bữa cơm bà nấu nhưng mùi vị của nó vẫn làm tôi thèm khôn xiết.
- Trong bữa cơm bà gắp cho tôi thật nhiều, thật nhiều thức ăn, còn bà vẫn thế, vẫn chọn những đồ không ngon cho mình. cả bữa cơm, bà vẫn luôn nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến yêu thương, khiến lòng tôi ấm áp và bình yên xiết bao. Tôi ngước mắt lên hỏi: "Bà ơi, bà sẽ luôn ở bên cháu chứ?", Bà cười rồi trả lời: " Bà vẫn luôn ở bên cháu của bà đấy thôi"
III. Kết thúc vấn đề:
- Reng! Reng! Reng, tiếng đồng hồ báo thức kêu lên, tôi bừng tỉnh giấc, hóa ra đó chỉ là một giấc mơ, nhưng hơi ấm của bà vẫn quanh quẩn đau đây.