Sau khi Chu Văn An mất, vua Trần Nghệ Tông đặt cho cụ tên thuỵ hai chữ “Văn Trinh” được thờ ở mé tả Khổng Phu Tử trong Văn Miếu. Ngô Thế Vinh, một học giả nổi tiếng thế kỷ 19 trong bài văn bia ở đền Phương Sơn giảng hai chữ “Văn Trinh” như sau: “Văn, đức chi biểu dã; Trinh, đức chỉ chính cổ dã” (Văn là sự bên ngoài của đức; Trinh là tính chính trực, kiên địch của đức). Tên thụy như vậy nhằm biểu dương một người đã kết hợp được hai mặt của đạo đức: bên ngoài thuần nhã, hiền hòa với bên trong chính trực, kiên định.Điểm thứ hai qua vụ Thất trảm sớ, là hầu hết các danh sĩ, học giả, nhà thơ, giới sử học sau này đều đã ca ngợi Thất trảm sớ khi mà thậm chí chưa từng biết về nó. Điều này giống y hệt như nhiều thế hệ học sinh của nhiều thời lắc đầu lắc đít ê a học thuộc lòng bài học ca ngợi sự dũng cảm của ngọn đuốc sống Lê Văn Tám mà giờ mới được tiết lộ là bịa đặt trắng trợn.