a) Đối với sắn, chất acid cyanhydric tập trung ở hai đầu củ, vỏ và lõi củ sắn. Ở măng, chất độc này có mặt ở toàn bộ phần ăn được. Vì vậy, sắn sau khi được bóc vỏ, ngâm kỹ với nước, luộc chín, để nguội thì hàm lượng độc chất chỉ còn 30% so với ban đầu. Sắn cắt thành lát phơi khô, chế biến thành bột sắn ... thì hàm lượng chất độc chỉ còn lại rất ít, không đủ khả nǎng gây ngộ độc cho người ǎn dù có ǎn một số lượng lớn. Còn ở măng, khi ăn phải luộc kỹ từ một đến hai lần, qua quá trình luộc acid cyanhydric sẽ hoà tan trong nước và bay hơi theo nước sôi.
b) nếu sắn , măng đã được phơi khô thì sử dụng sẽ không bị ngộ độc vì quá trình phơi nắng đã giảm đi lượng độc tố (HCN) trong khoai và sắn. Nhưng vẫn phải chế biến sạch sẽ, luộc chín để đảm bảo không bị ngộ độc thực phẩm.