Thể thơ: lục bát
Phương thức biểu đạt chính: biểu cảm
Điệp từ "nhớ".
Điệp từ "nhớ" thứ nhất được thể hiện qua: "Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương" -> những món ăn dân dã, quen thuộc hàng ngày của dân quê, gợi hình ảnh những bữa cơm gia đình sum vầy, đầm ấm và ước mong được trở lại quê hương của tác giả.
Điệp từ "nhớ" thứ hai đã nói lên nỗi nhớ những người thân yêu của mình: "Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao" -> trong câu thơ này, tác giả đã sử dụng đại từ phiếm chỉ ai, cấu trúc câu lặp bằng điệp từ đứng đầu: Nhớ ai… Nhớ ai để nhấn đậm nét nghệ thuật dân gian của ca dao, đặc tả nỗi nhớ thương mộc mạc mà đằm thắm, sâu xa, gắn liền với cuộc sống lao động vất vả, lam lũ.
Thành ngữ: dãi nắng dầm sương
Mẹ tôi dãi nắng dầm sương nuôi tôi ăn học.
CHÚC BẠN HỌC TỐT !!! ~.~