$\textit{1)}$
$\textit{a)}$ Câu rút gọn có trong đoạn trích trên :
$\text{+}$ Mãi không về!
⇒ Thành phần bị rút gọn trong câu trên : $\text{Chủ ngữ.}$
⇒ Khôi phục lại thành phần Chủ ngữ trong câu trên : Mẹ đi mãi không về!
⇒ Tác dụng của câu rút gọn : Làm cho câu gọn hơn, vừa thông tin được nhanh, vừa tránh lặp những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
$\textit{b)}$ Câu rút gọn có trong đoạn trích trên :
$\text{+}$ Cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng.
⇒ Thành phần bị rút gọn trong câu trên : $\text{Chủ ngữ.}$
⇒ Khôi phục lại thành phần Chủ ngữ trong câu trên : Mẹ cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng.
⇒ Tác dụng của câu rút gọn : Làm cho câu gọn hơn, vừa thông tin được nhanh, vừa tránh lặp những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
$\textit{c)}$ Câu rút gọn có trong đoạn trích trên :
$\text{+}$ Bạn Linh và bạn Ngân.
⇒ Thành phần bị rút gọn trong câu trên : $\text{Vị ngữ.}$
⇒ Khôi phục lại thành phần Vị ngữ trong câu trên : Bạn Linh và bạn Ngân ngồi đấy.
⇒ Tác dụng của câu rút gọn : Làm cho câu gọn hơn, vừa thông tin được nhanh, vừa tránh lặp những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
$\textit{d)}$ Câu rút gọn trong đoạn trích trên :
$\text{+}$ Ăn kẹo xong là vứt ngay vỏ kẹo ra cửa, ra đường.
⇒ Thành phần bị rút gọn trong câu trên : $\text{Chủ ngữ.}$
⇒ Khôi phục lại thành phần Chủ ngữ trong câu trên : Có những người ăn kẹo xong là vứt ngay vỏ kẹo ra cửa, ra đường.
⇒ Tác dụng của câu rút gọn : Làm cho câu gọn hơn, vừa thông tin được nhanh, vừa tránh lặp những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
$\textit{e)}$ Câu rút gọn có trong đoạn trích trên :
$\text{+}$ Học, học nữa, học mãi.
⇒ Thành phần bị rút gọn trong câu trên : $\text{Chủ ngữ.}$
⇒ Khôi phục lại thành phần Chủ ngữ trong câu trên : Chúng ta phải học, học nữa, học mãi.
⇒ Tác dụng của câu rút gọn : Làm cho câu gọn hơn, vừa thông tin được nhanh, vừa tránh lặp những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
$\textit{2)}$
⇒ Cách dùng câu rút gọn trong hai tình huống trên đều không hợp lý.
$\textit{* Vì :}$
$\text{+}$ Trong đoạn hội thoại `a` , người hỏi là người nhiều tuổi hơn ( người lớn ) còn người trả lời thì ít tuổi hơn. Nếu như bác đó hỏi đường đến phố hàng Bạc thì bạn đó phải trả lời là : " Bác đi thẳng, đến ngã tư thì rẽ phải là đến ạ. " Nhưng thay vì như vậy, bạn lại trả lời trống không, nói như vậy thể hiện sự vô lễ, không có phép lịch sự, không tôn trọng bề trên.
⇒ Dùng câu rút gọn trong tình huống `a` là không hợp lý.
$\text{+}$ Trong đoạn hội thoại `b`, người hỏi là người nhiều tuổi hơn ( mẹ ) còn người trả lời là con. Khi được mẹ hỏi là đi tham quan trong vòng bao nhiêu ngày, bạn trả lời trống không, cộc lốc là " Một ngày! " , như vậy là không nên, hơn nữa, đó còn là mẹ của bạn. Thay vì nói trống không thì bạn nên nói rằng : " Con đi một ngày mẹ ạ. " , như vậy sẽ thể hiện được sự kính trọng, lễ phép của bạn đối với mẹ của mình.
⇒ Dùng câu rút gọn trong tình huống `b` là không hợp lý.