Bài tập 4: Phân tích giá trị của một số từ, tổ hợp từ phủ định trong các ví dụ sau.
1. Bèo dạt về đâu hàng nối hàng
Mênh mông không một chuyến đò ngang
Khôngcâu gợi chút niềm thân mật
Lặng lẽ bờ xanh nếp bãi vàng
(Tràng Giang – Huy Cận)
2. Sao đặc trời cao sáng suốt đêm
Sao đêm chung sáng chẳng chia miền
Trời còn có bữa sao quên mọc
Anh chẳng đêm nào chẳng nhớ em.
=> Khẳng định chắc chắn về nỗi nhớ mãnh liệt của mình.
( Đêm sao sáng – Nguyễn Bính)
3. Chờ mãi anh sang anh chả sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Để cả mùa xuân cũng bẽ bàng
(Mùa xuân – Nguyễn Bính)
=> Lời thôn quê mộc mạc dân dã, hờn giận dịu dàng.
4.Nào đâu những đêm vàng…
… ta đợi chết mánh mặt trời gay gắt.
( Nhớ rừng – Thế Lữ)
=> Đâu còn -> sự tiếc nuối tha thiết.
5. Nào đâu cái yếm lụa sồi
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân
Nào đâu cái áo tứ thân
Cái khăn mỏ quạ cái quần nái đen.
(Chân quê – Nguyên Bính)
6. Mẹ làm sao nhớ nổi
Cái thằng con đến ngồi nghỉ bên thềm
Khi đêm về thường lẫn vào đêm
Khi trời sáng lẫn vào đồng đội
(Mẹ chẳng thể nào nhớ nổi chúng con đâu – Dương Hữu Ly)
=> Đây không phải lời trách cứ mà là lời yêu thương của con: muốn nhưng mẹ không thể.
7. Mình em lầm lũi trên đường về.
Có ngắn gì đâu một dải đê.
( Mưa Xuân – Nguyễn Bính)
=> Lời trách cứ ghê lắm giận dỗi ghê lắm.
giúp em vs ạ