"Cỏ non xanh tận chân trời,
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa."
Hai câu thơ trên được coi như đoạn tuyệt bút của Nguyễn Du, là bức họa tuyệt đẹp về mùa xuân với những hình ảnh, màu sắc hài hòa.
Màu cỏ non kéo dài đến tận chân trời làm phông nền cho bức trang xuân, trên phông nền ấy điểm xuyết một vài bông hoa lê trắng.
Nguyễn Du đã rất tài tình khi đảo ngược "điểm trắng" thành "trắng điểm", gợi nên vẻ đẹp riêng của mùa xuân :Tinh khôi, mới mẻ (cỏ non), khoáng đạt, trong trẻo (xanh tận chân trời), thanh khiết nhẹ nhàng (cành lê trắng điểm).
Từ "điểm" khiến cho cảnh vật sinh động và có hồn chứ không tĩnh tại.
Tác giả đã rất thành công trong bút pháp nghệ thuật giữa tả và gợi. Qua đó ta thấy được tâm hồn con người tươi vui, phấn chấn qua cái nhìn thiên nhiên trong trẻo, tươi tăn và hồn nhiên