C) Trăng lên. Gió mơn man dìu dịu. Dòng sông trăng gợn sóng. Con thuyền bồng bềnh. Đêm. Nằm trên dòng Hương Giang thơ mộng để nghe ca Huế, với tâm trạng chờ đợi rộn lòng.(Hà Ánh Minh) D) Sóng ầm ầm đập vào những tảng đá lớn ven bờ. Gió biển thổi lồng lộng. Ngoài kia là ánh đèn sáng rọi của một con tàu. Một hồi còi.(Nguyễn Hữu Trí Huân) E) ...Vậy mà giờ đây, anh em tôi sắp phải xa nhau. Có thể phải xa nhau mãi mãi. Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi. (Khánh Hoài) G) Tháng mười hai. Dã quỳ nở rộ. Tôi mê mẩn ngắm những giậu hoa nở vàng rực ven đường. Mê mẩn nghe hương nồng hăng hắc bao trùm cả không gian, ôm ấp những dãy đồi. Cái lạnh se sắt của trời đông xứ lạnh dường như cũng nép mình trước những tràng hoa…

Các câu hỏi liên quan

giúp mình các câu dưới đây nhé, mình sẽ vote 5* cho bạn trả lời trước :) <3 mình sẽ cho câu này 50 điểm cho bõ công nhé các bạn special thanks Câu 1: Trong những ngày bùng phát dịch bệnh này, để đảm bảo an toàn tính mạng và sức khỏe cho nhân dân, những y, bác sĩ phải chịu bao khó khăn,vất vả, thậm chí là nguy hiểm. Em hãy viết đoạn văn khoảng 10 câu nêu suy nghĩ của em về những người “chiến sĩ áo trắng” trên tuyến đầu chống dịch đó. Trong đoạn có sử dụng trạng ngữ chỉ nơi chốn và trạng ngữ chỉ mục đích (mình có thể tự gạch chân được) Câu 2: “Vậy thì, hoặc hình dung sự sống, hoặc sáng tạo ra sự sống, nguồn gốc văn chương đều là tình cảm, là lòng vị tha. Và vì thế, công dụng của văn chương cũng là giúp cho tình cảm và gợi lòng vị tha... Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta có sẵn; cuộc đời phù phiếm và chật hẹp của cá nhân vì văn chương mà trở nên thâm trầm và rộng rãi đến trăm nghìn lần” a. Nêu nội dung chính của đoạn văn bản trên. b. “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta có sẵn”. Hãy làm sáng tỏ luận điểm trên bằng một đoạn văn khoảng 12 câu, trong đó sử dụng một câu có thành phần trạng ngữ. (Gạch chân, chú thích)