*Chị chỉ biết câu ca dao chứ ở Hưng Yên thì chịu :P
Bao giờ cá lý hóa long,
Đền ơn cha mẹ ẵm bồng xưa nay.
----
Công cha nghĩa mẹ khó quên,
Vào thưa ra gửi mới nên con người.
----
Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp mật, như đường mía lau.
----
Công thầy, nghĩa mẹ chưa đền,
Sao con lại dám kéo mền đắp chung.
----
Cha mẹ để của bằng non,
Không bằng để đức cho con ở đời.
----
Con lên ba con chửi mẹ cười,
Con lên mười con chửi mẹ khóc.
----
Anh em cốt nhục đồng bào,
Vợ chồng là nghĩa lẽ nào không thương.
----
Ai về tôi gửi đôi giày,
Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi.
----
Chăn tằm rồi mới ươm tơ,
Làm dâu rồi mới được như mẹ chồng.
----
Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng,
Con nuôi cha mẹ con tính tháng tính ngày.
----
Anh em hiền thật là hiền,
Bởi một đồng tiền làm mất lòng nhau.
----
Ba bà đi chợ với nhau
Một bà đi trước kể chuyện nàng dâu
Một bà đi sau tu tu lên khóc
Nhà bà có phúc cưới được dâu hiền,
Nhà tôi vô duyên cưới cô dâu dại
Việc làm thì rái, chỉ tưởng những ăn
Hễ bảo quét sân đánh chết ba gà
Bảo đi quét nhà, đánh chết ba cho
Có mâm giỗ, họ miếng ra miếng vào
Rửa bát cầu ao liếm dĩa quèn quẹt
Đi chợ quên thúng quên quan tiền
Về nhà quên ngõ đâm xiêng vào chùa
Vo chùa thấy hai ông Hộ Pháp mới tô
Nó nghĩ khách tới đầy nhà nhà tôi
Trở ra nó mỉm miệng nó cười
Thằng chồng nó đánh một hồi cẳng chân
Bà đi giữa nghe chuyện phân vân
Rằng dâu tôi cũng không đần không khôn
Mẹ chồng có nói đến con
Thì con tôi chỉ cười dòn nói đưa!