Bài 7:
Vì:
- Khi đặt hộp trong phòng có ánh sáng thì ánh sáng từ hộp phản xạ tới mặt làm cho ta nhìn thấy cái hộp.
- Khi đặt hợp trong bóng đêm thì không có ánh sáng nào từ hộp phản xạ đến mắt ta nên ta không thể nhìn hộp trong tối
Bài 8:
Trong các phòng mổ ở bệnh viện, người ta thường dùng một hệ thống gồm nhiều đèn để tránh hiện tượng xuất hiện các bóng đen.
Bài 9:
Khi áp tai vào tường, ta có thể nghe được tiếng cười nói ở phòng bên cạnh, vì âm truyền trực tiếp qua vật rắn. Khi để tai tự do trong không khí, thì tường đóng vai trò vật cách âm, nên ta không nghe thấy tiêng cười nói ở phòng bên cạnh.
Bài 10:
Âm thanh đi đến tường sẽ phản xạ lại và đi đến tai người nghe, nên quãng đường mà âm đi được dài gấp đôi khoảng cách từ người nói đến tường.
Vậy khoảng cách ngắn nhất từ người nói đến bức tường là:
\(s = \dfrac{{vt}}{2} = \dfrac{{340}}{2}.\dfrac{1}{{15}} = 11,33\left( m \right)\)
Bài 11:
Vì một nguồn sáng đặt trước gương cầu lõm ở vị trí thích hợp có thể cho một chùm tia phản xạ song song. Mà chùm sáng song song cho cường độ ánh sáng không thay đổi nên đèn có thể chiếu ánh sáng đi xa mà vẫn sáng rõ. Vì thế người ta không sử dụng gương phẳng hoặc gương cầu lồi.
Bài 12:
Do hồ nước phẳng có tác dụng như một gương phẳng, góc cây ở mặt đất, nghĩa là gần mặt nước nên ảnh của nó cũng ở gần mặt nước. Ngọn cây ở xa mặt nước nên ảnh của nó cũng ở xa mặt nước nhưng ở phía dưới mặt nước nên ta thấy ảnh lộn ngược dưới nước
Bài 13:
Thời gian để âm thanh đi từ nguồn phát đến vách đá rồi phản xạ lại tai người nghe là:
\(t = 2.\dfrac{s}{v} = 2.\dfrac{{10}}{{340}} = \dfrac{1}{{17}}\left( s \right)\)
Vì: \(\dfrac{1}{{17}}\left( s \right) < \dfrac{1}{{15}}\left( s \right) \Rightarrow \) người đó không nghe được tiếng vang.