Từ xa xưa cha ông ta có nói " văn sử triết bất phân", câu nói khẳng định rõ ràng rằng tát cả các yếu tố lịch sử, văn học, triết học đều ảnh hưởng đến nhau, chúng là một thể thống nhất. Nước ta đã có mấy ngàn năm lịch sử, đất nước luôn phải đối mặt với giăc ngoại xâm, nhiều cuộc khởi nghĩa kháng chiến đã nổ ra. Tất cả những yếu tố lịch sử của đã ảnh hưởng đến việc sáng tác của các tác giả. Chảng hạn như dưới thời Trần, quân dân ta đoàn kết chống lại giặc Mông_ Nguyên thì rất nhiều bài thơ yêu nước đã ra đời. Thuật hoài của Phạm Ngũ Lão là một điển hình. Bài thơ miêu tả khí phách và hoài bão của vị tướng đời Trần trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên. Là vẻ đẹp của con người thời Trần với tầm vóc, tư thế, lý tưởng và tinh thần chiến đấu qua hình ảnh kỳ vĩ, ngôn ngữ hàm súc, giàu tính biểu cảm. Hay như thời kì xã hội nửa phong kiến, nửa thực dân thì con người bị xã hội đàn áp, vùi dập những nhà văn hiện thực đã khắc họa rõ nét nhất. "Chí Phèo" của Nam Cao chính là kiệt tác của văn học hiện thực phản ảnh đậm nét xã hội phong kiến đầy rẫy những tội ác và bất công, đồng thời khắc họa thành công hình ảnh người nông dân bị bần cùng hóa. Đọc những trang viết của Nam Cao, người đọc có thể mường tượng ra được bức tranh xã hội phong kiến nhiều ám ảnh. Xã hội đã cướp đi nhân cách, bản tính lương thiện và cả ước muốn làm người của Chí Phèo. Hắn trở về từ nhà tù, biến thành một kẻ chuyên đi rạch mắt ăn vạ, hắn phá tan đi bao nhiêu gia đình ở làng Vũ Đại. Cả làng ai cũng sợ hắn, vì bộ mặt gớm giếc và hành động tàn bạo. Vậy nên, chính những yếu tố lịch sử, những ảnh hưởng của lịch sử cũng làm ảnh hưởng đến nền văn học, đến những sáng tác văn chương.