Cảm nhận của anh chị về nỗi nhớ thiên nhiên và con người việt bắc trong đoạn thơ sau: Mình đi có nhớ những ngày Mưa nguồn suối lũ những mây cùng mù Mình về có nhớ chiến khu Miếng cơm chấm muối mỗi thù nặng vai Mình về rừng núi nhớ ai Trám bùi để rụng ,măng mai để già Mình đi có nhớ những nhà Hắt hiu lau xám đậm đà lòng son. Giúp e với ạ

Các câu hỏi liên quan