Câu chuyện 'Bức tranh của em gái tôi' là một trong những tác phẩm tuyệt vời từ ngòi bút tài năng-nhà văn Tạ Duy Anh. Nó là một bài học giáo dục, gửi gắm, truyền tải thông điệp ý nghĩa. Tạo bối cảnh sự việc trong gia đình, xã hội. Nói về sự chúc mừng, cao thượng, vui vẻ cho người khác khi họ đạt đc thành công. Tạ Duy Anh lấy nhân vật người anh là một điển hình cho tính cách ấy. Với tài năng được bộc bạch rõ của cô em giá Kiều Phương, cha mẹ, mọi người ai cũng mừng rỡ, tự hào vì cô bé. Nhưng ẩn sâu trong những cảm xúc ấy thì người anh ĐÃ cảm thấy buồn bã, tủi thân, cho rằng mình ko có một tài cán gì, chỉ biết lặng lẽ khóc. Từ đấy bỗng hình thành lòng đố kỵ trong tâm trí người anh, ghẻ lạnh cô em gái, ko thân đc với em như trc nữa, chứa chan trong suy nghĩ cô em nhỏ lại là sự ngây ngơ, hồn nhiên, luôn yêu thương, ko hề nghĩ ngợi, oán trách anh mình. Sự đố kỵ, xa cách ấy bỗng được đập tan trong buổi lễ trưng bày tranh của thiếu nhi, khi bức tranh cô em gái đoạt giải Nhất, điều đó hoàn toàn bình thường cho đến khi nội dung của bức tranh lại là vẽ người anh trai. Trong bức tranh, đôi mắt của người đc vẽ xanh trong nhìn bầu trời. Nét vẽ trong sáng, khác lạ ấy đã làm sáng tỏ, thay đổi lý trí, suy nghĩ của người anh, nhận ra lỗi lầm của mình và từ ngỡ ngàng, hãnh diện rồi xấu hổ. Nhận thức của người anh là bài học thức tỉnh cho nhiều người. Đố kỵ là rắn độc, giết chết lương tâm của con người. Vì thế, ta nên cao thượng, nên chúc mừng cho thành công của người khác, kể cả bạn bè, trên trường, người thân trong gđ.
PHÓ TỪ: ĐÃ,..
XIN 5*+CTRLHN
HỌC TỐT.