Tác giả mượn lời con hổ để bộc lộ được tâm trạng, cảm xúc của mình bởi hoàn cảnh đất nước lúc bấy giờ, đồng thời, việc mượn lời con hổ khiến cho cảm xúc của nhà thơ được bộc lộ một cách khách quan hơn, giúp người đọc có cái nhìn đúng đắn hơn. Con hổ được xem là chúa sơn lâm, là vua của muôn loài. Mượn lời con hổ khiến cho mỗi câu thơ tràn ngập khí phách và chí khí, giúp bộc lộ cảm xúc một cách mạnh mẽ, mãnh liệt. Không chỉ vậy, nó còn khơi gợi trong lòng những người con mất nước một nỗi nhục, qua đó khích lệ ý chí trong họ, để họ vùng lên thoát khỏi hoàn cảnh bị giam cầm, tù túng. Việc mượn lời con hổ ở đây còn phần nào thể hiện được tinh thần yêu nước thầm kín của Thế Lữ.