Tham khảo gợi ý:
* Những lợi thế của thành Đại La:
+ Là nơi Cao Vương từng định đô.
+ Về địa lí: trung tâm của đất trời, mở ra 4 phương, vừa có sông vừa có núi, đất rộng mà bằng phẳng, cao mà thoáng, tránh được lụt lội, chật chội.
+ Về phong thủy: thế rồng cuộn hổ ngồi.
+ Về sự giàu có: muôn vật phong phú, tốt tươi.
+ Về chính trị: là nơi tụ hội trọng yếu của đất nước.
=> Như vậy, thành Đại La có đầy đủ mọi ưu thế để trở thành “nơi kinh đô bậc nhất của đế vương muôn đời”.
* Cách kết thúc:
Ở câu kết của bài chiếu “Trẫm muốn dựa vào sự thuận lợi của đất ấy để định chỗ ở. Các khanh nghĩ thế nào?” vừa là ban bố một quyết định vừa là lời phủ dụ yên dân, khiến ý nguyện của nhà vua cũng được trăm họ đồng tình ủng hộ. Khoảng cách giữa bậc quân vương và nhân dân trăm họ dường như đã được thu ngắn lại bởi có cùng chung một quyết tâm xây dựng đất nước phát triển vững mạnh.
=> Cách kết thúc tạo nên giọng điệu đối thoại.
Câu 2:
- Bác Hồ, “chẳng được tự do mà thưởng nguyệt” như các tao nhân mặc khách mà Người đã ngắm trăng trong hoàn cảnh đặc biệt: trong ngục tù.
Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
+ Hai lần chữ vô (không có) xuất hiện lại gắn với chữ diệc đã khẳng định cái không có một cách rõ ràng: không rượu cũng không hoa.
- Tâm trạng: Đó là sự bối rối, băn khoăn rất nghệ sĩ bởi trăng đẹp thế mà tiếc là không có hoa và rượu để thưởng trăng cho trọn vẹn. Nỗi băn khoăn cho thấy một tâm hồn thanh thản, yêu cái đẹp vượt lên gian khổ, khó khăn của ngục tù để mơ được thưởng trăng thật đầy đủ, trọn vẹn…