Câu 2 : Viết đoạn văn tả một người mà em yêu quý, trong đó sử dụng phó từ chỉ khả năng, một phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự. Gạch chân phó từ và chú thích :
Bóng hình của một giáo viên luôn rất quan trọng và không thể nào thiếu được trong mỗi lớp học. Đúng là như vậy, có lẽ, trong lớp học của em có cô Hạnh - là một thiếu nữ rất xinh đẹp và duyên dáng, một cô giáo hiền lành, yêu chiều bọn trò nhỏ mà em không thể quên. Cô Hạnh đẹp lắm ! Nét đẹp của cô không kiêu sa lộng lẫy như công chúa, hoàng hậu mà là một nét đẹp giản dị và cái đức tính chỉ giản dị đâu phải ai cũng có, vì vậy cô vẫn đặc biệt hơn bao người. Mái tóc cô Hạnh dài ngang lưng, buông xuống đôi bờ vai tròn lẳn, suôn mượt, màu hạt dẻ. Khuôn mặt cô thanh tú, nước da trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt sáng, hai con ngươi đen sẫm nở ra, nó còn long lanh, ánh lên vẻ sắc sảo. Đôi môi cô luôn cười lộ ra hàm răng trắng muốt với chiếc răng khểnh làm duyên. Tất cả điều đó tôn lên được một vẻ đẹp của người phụ nữ làng quê giản dị xinh đẹp như cô Hạnh. Cô ấy cũng là một người rất khéo léo. Bàn tay cô như biết nghe biết nói. Đĩa xào đủ các loại hình con giống, đủ các màu sắc gia vị đều chế biến từ bàn tay cô Hạnh đó. Món mứt gừng cô thường mang sang tặng em là một " kiệt tác ". Những củ gừng được làm sạch vỏ, dùng kim xăm, ngâm nước ướp đường, mới sấy. Nó mà đã bày lên đĩa thì chỉ thấy thơm ngon và còn một số món nữa, mẹ em còn không nấu được bằng cô Hạnh như : hoa thiên lí xào lòng lợn, cá bống kho tộ... Em rất kính mến cô Hạnh hơn bất cứ giáo viên nào trong trường mình.
Phó từ : * còn * : chỉ sự tiếp diễn tương tự.
Phó từ : * được * : chỉ khả năng.