Người có nhiều con, khi chết đi, thì mỗi người con thường có một phần, không ai hết lòng thương xót, nên không ai khóc.
Người ta giả thiết ra trường hợp đó (chưa chắc đã có thật) để nói rằng công việc chung, tức việc công của làng, của nước, của xã hội thường không có ai là người tận tâm tận lực làm cho đến nơi đến chốn, người này trông chừng người nọ và dựa vào người kia, có khi tị nạnh nhau mà bỏ cả công việc.
NÊN THEO MÌNH THÌ LÀ: CÂU D LÀ CÂU ĐÚNG.( ý kiến riêng)