$Vy$ $gửi$
Lão Hạc là một người nông dân có lòng yêu thương con sâu sắc.1 Bởi ngay từ đầu văn bản, tác giả đã cho biết nhà lão Hạc rất nghèo, vợ mất sớm, một mình gà trống nuôi con, con trai không đủ tiền cưới vợ.2 Lão Hạc vẫn chấp nhận để con đi làm nơi đồn điền cao su, nơi không rõ sau này sống chết ra làm sao, còn lão đi làm thuê để mưu sinh.3 Mảnh vườn nhỏ bằng số tiền vợ chồng già trước đây ông dành dụm tiền mua được cũng để cho con, con đi lão Hạc đâu bán mà Lão conlàm vốn, cái tiền bòn vườn ấy được lão cất giữ cẩn thận phòng khi con trai về có tiền mà hỏi vợ.4 Thời gian trôi qua, con trai không ở nhà, lão Hạc chỉ có cậu Vàng bầu bạn, là món quà duy nhất người con trai để lại tại nơi đây.5 Lão thương yêu cậu Vàng như con trai của mình, coi như người bạn thân vậy. 6 Thế nhưng,ông trời khong tha cho con người nông dân tội nghiệp này, lão bị trận ốm hành hạ, cái tiền dành dụm cho bòn vườn cho con trai lão không đụng đến một xu, lão ăn rau, ăn cá sống qua ngày , cứ thế mà ăn.7 Thế rồi, chắc như định được ngày mất, lão đã bán cậu Vàng, số tiền ít ỏi đó lão góp với số tiền mình bòn vườn cho con trai và ít tiền lẻ của bản thân mà đưa nhờ ông giáo, nhờ ông giao giữ, trông coi mảnh vườn đợi khi con trai lão về.8 Đến chết, lão cũng như vậy, không ăn uống nổi một bữa no nê, lão chọn cái chết đau đơn giảm đi mọi tội lỗi gây ra với cậu Vàng.9 Mà Lão hạc đâu có trách móc con cái, lại khi đến chết còn suy nghĩ đến tương lai con cái của mình.10 Tóm lại bằng việc sử dụng từ ngữ linh hoạt, mieu tả tâm lí nhân vật ổn định, tác giả đã chứng tỏ tình yêu mãnh liệt mà người nông dân nghèo dành cho đưa con nơi phương xa.11