“Dòng sông mới điệu làm sao
Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha.
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may.
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng.
Đêm thêu trước ngực vầng trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên.
Khuya rồi sông mặc áo đen
Nép trong rừng bưởi, lặng yên đôi bờ.”
Nhân hoá qua các từ ngữ : mặc,cài lên ,điệu (đây là từ chỉ hành động của con người)
Tác dụng :
+CHo thấy được sự thay đổi màu sắc của dòng sông
Sáng (màu lụa đào) ; trưa(màu xanh) ; chiều (màu vàng) ; đêm (màu tím) ; khuya (màu đen)
+Gợi tả một dòng sông uyển chuyển, thơ mộng
+Dòng sông được nhân hóa như con người, cũng biết làm duyên và tô điểm