''Việt Nam'' hai tiếng em luôn mang trong mình, là nơi em sinh ra, là nơi cho em biết thế nào là hai tiếng quê hương. Việt Nam, quê hương em không chỉ đẹp bởi màu xanh của bầu trời, màu ngọc của dòng sông, mà nơi quê hương em còn đẹp từ những vùng miền, cho tới đồng bằng khác nhau. Từ sắc xanh của bầu trời, từ cái thân thuộc của những cảnh vật '' xóm làng, đồng ruộng, rừng cây'' cho đến ''non cao gió dựng, sông đầy nắng chang'', tất cả đã họa lên một Việt Nam trù phú, đẹp đến lạ thường. Em hiểu nơi đây bao bác nông dân vẫn miệt vườn, ngày ngày đội nắng đội mưa, tạo nên những mùa bội thu, tạo nên cơn mưa ngọt chín mùa vụ trên quê hương em. Thật đúng là, có nơi đâu đẹp hơn đất Việt, có nơi đâu đẹp hơn chính con người Việt Nam, chân chất, thật thà, hiền lành. Em thầm cảm ơn vì đã được lớn lên trên mảnh đất này, cảm ơn Việt Nam, đất nước, con người-nơi đã cho em hai tiếng ''quê hương''.