a) Đoạn văn sử dụng phép tu từ: so sánh và nhân hóa, ẩn dụ
+ So sánh: "Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn."
+ Nhân hóa: "Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết."
+ Ẩn dụ: Mâm bạc
b)
`=>` Phép tu từ so sánh, nhân hóa, ẩn dụ làm nổi bật lên bao giờ hết vẻ đẹp mặt trời mọc trên đảo Cô Tô. Phép so sánh gợi lên sự trong trẻo, thanh bình và xinh đẹp của mặt trời, vẻ đẹp tráng lệ của thiên nhiên. Phép ẩn dụ thể hiện sức sống, uy nghi của thiên nhiên, mặt trời, biển vào buổi sáng. Phép nhân hóa gây cảm giác nhẹ nhàng như một mầm cây nhú lên, tạo ra sức sống mới. Chúng hòa quyện lại, hình thành lên một bức tranh vào buổi sáng ban mai thật đẹp, thật rực rỡ. Mọi vật như được tẩy rửa, thanh lọc sau một đêm mưa, để lại một vẻ đẹp trong trẻo, thơ mộng.