Có làm thì có điểm có tim có sao nhee cảm ơn trc

Các câu hỏi liên quan

Web X HOME Web X HOME TÌM KIẾM XEM THÊM NGAY DIỄN ĐÀN THƯ VIỆN VĂN BẢN VĂN HỌC SGK Bố của Xi-mông (trích)- văn bản ngữ văn 9 THƯ VIỆN VĂN BẢN VĂN HỌC SGK H Hộp Bút Chì Màu Thành Viên 7/4/20 20 2 3 28 H Hộp Bút Chì Màu Thành Viên 8/4/20 Trời ấm áp vô cùng, dễ chịu vô cùng. Ánh mặt trời êm đềm sưởi ấm bãi cỏ. Nước lấp lánh như gương. Và Xi-mông có những giây phút khoan khoái, có cái cảm giác uể oải thường thấy sau khi khóc, em rất thèm được nằm ngủ ở đây, trên mặt cỏ, dưới nắng ấm. Một chú nhái con màu xanh lục nhảy dưới chân em. Em định bắt nó. Nó nhảy thoát. Em đuổi theo nó và vồ hụt ba lần liền. Cuối cùng em tóm được hai đầu chân sau của nó và bật cười nhìn con vật cố giãy giụa thoát thân. Nó thu mình trên đôi cẳng lớn, rồi bật phắt lên, đột ngột duỗi cẳng, ngay đơ như hai thanh gỗ; trong lúc giương tròn con mắt có vành vàng, nó dùng hai chân trước đập vào khoảng không, huơ lên như hai bàn tay. Thấy vậy, em nhớ đến một thứ đồ chơi làm bằng những thanh gỗ hẹp đóng đinh chữ chi[1] chồng lên nhau, và với động tác cũng giống như vậy, điều khiển các chú lính nhỏ[2] cài bên trên tập tành. Thế là em nghĩ đến nhà, rồi nghĩ đến mẹ, và thấy buồn vô cùng, em lại khóc. Người em rung lên, em quỳ xuống và đọc kinh cầu nguyện[3] như trước khi đi ngủ. Nhưng em không đọc hết được, vì những cơn nức nở lại kéo đến, dồn dập, xốn xang, choán ngợp lấy em. Em chẳng nghĩ ngợi gì nữa, chẳng nhìn thấy gì quanh em nữa mà chỉ khóc hoài. bố của xin mông.jpg Bố của Xi-mông - ảnh minh họa Bỗng một bàn tay chắc nịch đặt lên vai em và một giọng ồm ồm hỏi em: “Có điều gì làm cháu buồn phiền đến thế, cháu ơi?”. Xi-mông quay lại. Một bác công nhân cao lớn, râu tóc đen, quăn, đang nhìn em với vẻ nhân hậu. Em trả lời, mắt đẫm lệ[4], giọng nghẹn ngào: - Chúng nó đánh cháu... vì... cháu... cháu... không có bố... không có bố. - Sao thế - bác ta mỉm cười bảo – ai mà chẳng có bố. Em bé nói tiếp một cách khó khăn, giữa những tiếng nấc buồn tủi: - Cháu... cháu không có bố. Bác công nhân bỗng nghiêm lại; bác nhận ra thằng bé con nhà chị Blăng-sốt, và tuy mới đến vùng này, bác cũng đã mong manh biết chuyện của chị. - Thôi nào – bác nói – đừng buồn nữa, cháu ơi, và về nhà mẹ cháu với bác đi. Người ta sẽ cho cháu... một ông bố. Câu 1 đoạn văn trên sử dụng hình thức ngôn ngữ nào? Vì sao Câu 2 xác định và gọi tên thành phần biệt lập được nhà văn sử dụng trong đoạn trích Câu 3 trong đoạn trích trên nỗi đau đớn và niềm khao khát có bố của xi mông được bộc lộ như thế nao Câu 4 nêu tác dụng của dấu chấm lửng được nhà văn sử dụng liên tiếp trong đoạn văn Câu 5 phân tích cấu trúc ngữ pháp và cho biết kiểu câu ( phân loại theo cấu tạo) câu bâc công nhân bỗng nghiêm lại... Biết chuyện của chị Mng giúp e với ạ