Đất đai vẫn còn bị lãng phí một khi luật còn quản lý đất dưới dạng tài nguyên Trong Hiến pháp và Bộ luật dân sự, đất đai được xếp vào phần "tài sản" nhưng lại bị đánh đồng với tài nguyên. Trong Luật đất đai hiện hành và Dự thảo Luật đất đai sửa đổi, ngay phần mở đầu lại khẳng định đất đai là tài nguyên. Tuy nhiên, trên lãnh thổ một quốc gia, đất đai không phải là tài nguyên mà là tài sản. Đất đai là một thứ tài nguyên một khi chưa có bàn tay con người can thiệp vào. Tuy nhiên, khi tài nguyên bắt đầu có sự kết tinh của bàn tay con người vào thì nó bắt đầu có giá trị sử dụng trực tiếp và đất đai - tài nguyên đã trở thành đất đai - tài sản. Đối với một đất nước, đất đai là thứ tài sản "vô giá, thiêng liêng" và không giới hạn. Đất đai "vô giá, thiêng liêng" vì con người trên quốc gia ấy đã bỏ công sức và xương máu để giữ gìn và phát triển. Tài sản đất là không giới hạn vì đất là vĩnh cửu và đất của một nước là không thể chia sẻ và thay đổi. Khi luật đã quy định và quản lý đất đai như một tài nguyên, chúng ta đã phạm phải hàng loạt những sai lầm nghiêm trọng trong nguyên tắc quản lý tài sản.