* Bạn tham khảo nhá >.< *
Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt và phép tu từ nào đã được sử dụng trong đoạn trích trên.
Phương thức biểu đạt của đoạn văn trên là : Biểu cảm và phép tu từ đã được sử dụng trong đoạn trích trên : Phép tu từ nhân hóa.
Câu 2. Nêu nội dung đoạn trích ?
Nội dung đoạn trích : Các sự ăn năn, hối hận và hành động thể hiện điều đó - chôn cất Dế Choắt cẩn thận của Dế Mèn sau khi có những hành động trêu chị Cốc láo xược, ngông cuồng mà gây hại đến anh bạn hàng xóm Dế Choắt xấu số.
Câu 3. Em có nhận xét gì về chi tiết "Dế Mèn đứng lặng giờ lâu trước ngôi mộ của Dế Choắt" ?
Em có nhận xét về chi tiết "Dế Mèn đứng lặng giờ lâu trước ngôi mộ của Dế Choắt" là : Chi tiết này biểu thị Dế Mèn đang tưởng nhớ người bạn xấu số mà Mèn đã gây ra cái chết thảm thương- một sự vô cùng tiếc thương, hối lỗi, ân hận những việc mình đã làm với Dế Choắt.
Câu 4. Từ câu chuyện của Dế Mèn, em rút ra được bài học gì cho bản thân của mình?
Từ câu chuyện của Dế Mèn, em rút ra được bài học cho bản thân của mình :
- Bài học về thói kiêu căng : Kẻ kiêu căng có thể làm hại người khác, khiến mình phải ân hận suốt đời.
- Bài học về tình thân ái : Nên biết sống đoàn kết với mọi người quanh ta.
Câu 5. Dựa vào đoạn văn trên, miêu tả lại biểu hiện về tâm lí và hành động của Mèn trước cái chết của Dế Choắt.
Trước cái chết của người bạn xấu số Dế Choắt đáng thương, bề bộn rất nhiều những nghĩ suy từ cõi lòng của Dế Mèn. Chỉ vì những hành động lúc trước do tính Mèn thích nghịch ranh, Mèn tự ái, muốn ra oai với Choắt nên đã có một hành động trêu chị Cốc vô cùng láo xược và ngông cuồng. Sau khi đó, đầu tiên, Mèn hèn nhát chui tọt vào hang nhìn chị Cốc mổ Dế Choắt mà cũng khiếp, hốt hoảng về việc một số mình đã làm, lo lắng đến cái chết đau thương, xót xa của Dế Choắt. Chị Cốc đi rồi Mèn mới dám mon men bò ra, Mèn hối hận và không thể hiểu tại sao lại có chuyện lớn như vậy xảy ra. Vào thời gian này, Mèn mới tiếc thương cho Dế Choắt. Ít ra nhờ việc này, Mèn mới có thể rút ra cho mình bài học đường đời đầu tiên về thói kiêu căng, tình thân ái không gây hại cho những người hàng xóm quanh mình.
Câu 6. Nêu suy nghĩ của em về tâm trạng Dế Mèn khi đứng trước nấm mộ của Dế Choắt ( viết theo lời của Dế Mèn )
Sau khi gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt, đứng trước nấm mồ người bạn hàng xóm của mình, thì tôi ân hận lắm, chỉ ước một điều là giá như thời gian quay ngược trở lại, tôi sẽ không trêu chị Cốc nữa để bây giờ Dế Choắt chẳng phải ra nông nỗi. Từ đáy lòng tôi ngỗn ngang bao nhiêu suy nghĩ. Nhìn Choắt im lìm trong nấm mồ ấy, tôi cảm thấy có lỗi tột cùng. Tất thảy mọi tội lỗi đều ra tôi gây ra nhưng cuối cùng Choắt lại là người hứng chịu trong khi cậu ta vô tội. Tôi tự trách mình là thằng hèn nhát, không dũng cảm nhận tội trước mặt chị Cốc biết đâu chị lại có thể tha cho. Nhưng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn màng. Dẫu tôi có làm gì đi nữa thì cũng không thể thay đổi được quá khứ, được tội lỗi của tôi. Người bạn ốm yếu của tôi đã nằm sâu trong lòng đất. Tôi quỳ xuống, gục mặt xuống nấm mồ của bạn mình mà khóc, nước mắt tuôn ra như suối, chỉ vì một phút ngông cuồng đã khiến cho Choắt mãi mãi không còn trên đời này. Tôi đã rút ra bài học cho bản thân : ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ sớm muộn gì cũng mang vạ vào thân. Rồi tôi hướng mắt lên bầu trời trong xanh, không một gợn mây, hình dung lại Dế Choắt có dáng người dài lêu nghêu và nhủ : "Hãy tha thứ cho Mèn ! Mèn từ giờ hứa sẽ luôn hòa nhã với làng xóm làng mình". Tôi ra vẻ đầy nghị lực quyết tâm thực hiện lời nói đó với mong ước người bạn ấy sẽ an tâm yên nghỉ chốn thiên đàng. Vĩnh biệt cậu, Choắt...