Đẹp quá đi, mùa xuân ơi – mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi
yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai
nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng, nhưng trái lại, lại nức một
mùi hương man mác.
(SGK ngữ văn 7, trang 175).
Trong đoạn trích trên mùa xuân đẹp như thế nào? Hãy miêu tả lại bằng lời văn của mình.