Nội dung bài là: Miêu tả cái đẹp của ánh trăng đặc biệt là qua cảm nhận của người dân vùng quê. Trăng tô thêm phần giản dị của sự vật, làm vơi đi nổi khổ của con người nơi đây, bằng cách dùng từ phong phú của mình tác giả làm cho mọi hoạt động của người dân trở nên mộc mạc hơn, vì thế trăng cũng trở nên đẹp hơn. Trăng như một người lính canh giữ làng quê, sự vật, con người,... có thay đổi nhưng trăng vẫn ở đó, khuất sau luỹ tre, soi sáng vùng quê thân thương .