Câu 1:Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tự sự.
Câu 2:Người bố dạy con phải biết ơn,biết ơn những người đã giúp đỡ mình và không nên mang thù oán mãi với người làm điều xấu cho mình như thế tâm hồn mới luôn nhẹ nhõm,vui vẻ.
Câu 3:Lời nói trực tiếp của người con trai:Sao đèn đỏ hoài vậy bố?Đi đường khác đi bố!
-Chuyển thành câu gián tiếp: người con trai ngạc nhiên hỏi bố sao gặp đèn đỏ hoài và khuyên người bố đi đường khác.
Câu 4: Từ lời dạy của người bố em rút ra rằng chúng ta hãy luôn nhận ra những điều tốt người khác đã làm cho mình và nên nhớ đến ,biết ơn sâu sắc với những người đã giúp đỡ mình còn những người đã làm điều xấu với mình không nên khắc mãi trong lòng điều đó chỉ làm cho chúng ta nặng lòng hơn mà nên tập buông bỏ không quan tâm đến những điều ấy nữa như vậy chúng ta có thể sống thoải mái nhẹ nhõm.