Câu 1.Nhận biết
Những khiếm khuyết trong tranh luận của người Việt được tác giả đề cập đến trong văn bản trên là gì?
Câu 2.Thông hiểu
Phân biệt giữa tranh cãi và tranh luận?
Câu 3. Thông hiểu
Theo anh/chị, vì sao tác giả cho rằng: Không cần tôn trọng đối thủ tranh biện, tha hồ xỉ vả, văng tục, “chụp mũ” người đối thoại… Đó là cách tự hạ mình, lưu manh hóa khi tranh luận?
Câu 4: Thông hiểu
Anh/chị có đồng tình quan điểm: Người Việt đang trong giai đoạn thiếu, hoặc yếu nền tảng văn hóa tranh luận. Vì sao?
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI
1.
Phương pháp: căn cứ nội dung đoạn trích
Cách giải:
Những điểm yếu trong tranh luận của người Việt:
- Người Việt hiếu thắng khi tranh luận.
- Người Việt hăng tranh cãi để giành phần hơn, phần thắng nhưng rất thiếu chỗ dựa, cơ sở lý luận đầy đủ và chính xác để làm sáng tỏ chân lý.
2.
Phương pháp: phân tích, lý giải
Cách giải:
- Tranh cãi: bàn cãi một vấn đề nào đó một cách gay gắt để phân đúng sai nhưng không dựa trên lý lẽ nào.
- Tranh luận: bàn bạc, lý giải, phân tích một vấn đề nào đó dựa trên những lý lẽ cụ thể để tìm ra lẽ phải.
3.
Phương pháp: phân tích, lý giải
Cách giải:
- Tác giả cho rằng như vậy là bởi: khi tranh biện, luận bàn một vấn đề nào đó mà bạn chỉ hướng đến việc chiến thắng của bản thân mà không nghĩ về sự hợp lý của vấn đề bạn bảo vệ, hạ thấp đối phương thì cũng chính bạn là một người thiếu văn hóa, từ đó hạ thấp giá trị của bản thân.
4.
Phương pháp: phân tích, lý giải
Cách giải:
- Đồng ý với quan điểm của tác giả.
- Vì: văn hóa tranh luận ở Việt Nam chỉ mới xuất hiện, trong giai đoạn đầu của văn hóa tranh luận chắc chắn sẽ có nhiều hạn chế, yếu về lý luận, hiểu sai về tranh luận từ đó chưa hình thành được văn hóa tranh luận. Để tranh luận trở thành một văn hóa cần có tri thức, kĩ năng trong các vấn đề, tiếp xúc và xử lý các vấn đề đó.