Đọc đoạn văn sau ròi trả lời câu hỏi sau:
Tội nghiệp cho hai ông già, ngày nào cũng dắt nhau ra đi từ trời còn mờ đất, có khi đến tối mịt mới về. Má nuôi tôi lo lắm. Nhưng bà biết rõ chồng mình hơn ai cả. Khi ông đã quyết định một sự gì rồi, thì lời khuyên can và những giọt nước mắt của bà không thể làm mềm được ý chí của ông. Tốt hơn hết là nên im lặng.
→Trích từ chương 14: Mũi tên thù của tiểu thuyết đất rừng phương Nam.
$@minosuke$