1.Kiều Phương là 1 cô bé có khuôn mặt lúc nào cũng bị bôi bẩn, lọ lem và qua đó em thấy Kiều Phương rất nghịch ngợm ( Nhưng ẩn chứa trong sự nghịch ngợm ấy lại là một tài năng ).
-Hành động :
+ Hay lục lọi đồ đạc
+ Tự chế màu vẽ
+ Tài năng: Vẻ rất đẹp
+ Thái độ: Hồn nhiên, gần gũi, yêu quý anh
=> Cô bé nghịch ngợm, hồn nhiên, trong sáng, nhân hậu
=> Đáng yêu, đáng trân trọng
2.
- Tâm trạng và thái độ của ng anh khi tài năng của em chưa đc phát hiện:
+ Gọi em là Mèo
+ Theo dõi em chế thuốc vẽ
+ Thân mật, kè cà, có vẻ bề trên
+ Coi thường em, coi việc làm của em chỉ là trò con nít
- Tâm trạng khi tài năng của em gái đc phát hiện:
+ Thấy mình bất tài, bị lãng quên, chỉ muốn gục xuống khóc
+ Chẳng tìm thấy ở mình 1 năng khiếu gì cả
+ Ko thể thân với Mèo như trước nữa
+ Gắt um lên
+ Lén xem tranh của em, xem xong cất đi và thở dài
- Khi đứng trước bức tranh của em:
=> Giật sững : Giật mình vì sững sờ...=> Nhỡ ngàng : Ngạc nhiên vì ko ngờ em gái lại vẽ mình trong bức tranh dự thi, coi mình là người thân nhất=>Hãnh diện : Thấy mình hiện ra trong tranh đẹp và hoàn hảo=>Xấu hổ : Tự nhận ra thói xấu của bản thân ( Ích kỉ, đố kị, ghen tị nhỏ nhen ) trong khi em gái vẫn coi anh là người thân yêu nhất.
3. Cũng giống như người anh trong câu chuyện vậy, em sẽ giật sững người, ngỡ ngàng và sẽ rất hãnh diện vì em đã vẽ mình một cách hoàn hảo và đẹp đến như vậy. Nhưng rồi sau đó... em sẽ cảm thấy xấu hổ vì mình đã ghen ghét, đố kị em.Và sẽ rất xúc động vì qua bao nhiêu điều mình làm với em gái mình như vậy mà em vẫn thương yêu, ko để ý đến những hành động xấu của mình, vẫn coi người là người thân yêu nhất. Và chắc chắn, nếu có đủ can đảm để trả lời câu hỏi của mẹ người anh, thì em sẽ nói thật lớn rằng: '' Đó ko phải là con đâu! Đó là tấm lòng nhân hậu của em con đấy! Mẹ ạ!
Tick mk nhé
Chúc bạn hok tốt
Ăn tết zui zẻ
#No copy