Câu 1 :
Nhân vật thằng bé đã tìm được một bông hoa tơi tả tội nghiệp với những đài hoa nhăn nhúm vì không đủ nước và ánh sáng khi nói chuyện với nhân vật tôi
Câu 2 :
Theo em , " có lẽ từ trong trái tim đã cho nó ánh sáng thực sự " chính là tình yêu thương muôn loài , sự lạc quan yêu đời của một cậu bé khuyết tật đôi mắt nhưng lại cảm nhận đời bằng cả trái tim .Cậu có thể không có một cơ thể hoàn hảo nhưng lại mang một trái tim vẹn toàn - trái tim âps ủ tình yêu , giàu lòng nhân ái , tích cực , lạc quan .
Câu 3 :
Nhân vật tôi tự nhận chính tôi mới là một kẻ mù lòa bởi tuy cô may mắn hơn cậu bé , có một đôi mắt sáng nhưng không thể cảm nhận ý nghĩa của một bông hoa , chỉ luôn nhìn mọi thứ xung quanh bằng tâm hồn phiền muộn , chất chứa nỗi buồn chứ chưa thực sự mở lòng để đón nhận mọi thứ bằng cả trái tim .
Câu 4 :
Sự thay đổi tâm trạng của nhân vật tôi ở đầu và cuối văn bản gợi cho em suy nghĩ : phải chăng khó khăn không thưjc sự nằm ở thế giới mà nó nằm ở chúng ta ? Ta đã may mắn hơn bao người khi có một cơ thể lafnh lặn , một gia đình hạnh phúc , ... nhưng lại luôn tìm cách bới móc những sự xấu xa , bi quan ngay trong chính niềm hạnh phúc của ta . Chính vì vậy , nếu như chúng ta thực sự muốn có được hạnh phúc vẹn toàn , ta phải thay đổi suy nghĩ của bản thân trước , thay đổi góc nhìn với mọi thứ xung quanh rồi ta sẽ thấy chưa cần phải thay đổi thế giới , bản thân đã hạnh phúc biết bao rồi .