Gửi mẹ thân yêu của con!
Dạo gần đây,dịch covid-19 đang hoàng hành khắp nơi,nó khiến cho bao nhiêu sinh mạng tội nghiệp đã từ giã cõi đời chỉ vì chưa có vắc xin,nhiều thứ cũng vì vậy mà đình trệ lại,chả hạn như là nền kinh tế của thế giới đang giảm mạnh,tỷ lệ thất nghiệp tăng cao,thậm chị,các công ty cũng lần lượt phá sản vì không có đủ vốn.Ở Việt Nam,do sự tận tình và phát hiện nhanh chóng,Việt Nam đã hạn chế lại được các ca nhiễm nhưng mà các ngành du lịch hay các ngành công nghiệp cũng bị tổn thất nghiêm trọng.Các trường học cũng phải nghỉ,chắc chẳn các học sinh ai cũng vui vì được nghỉ thêm,con lúc đầu cũng vậy,lúc được nghỉ lúc nào con cũng chơi, không chịu học hành,cho tới khi con phát hiện ra,khuôn mặt của mẹ và bố đã có những nếp nhăn từ bao giờ.Lúc bấy giờ con mới biết hóa ra khi con đang chơi,mọi người đã phải làm việc quần quật như thế nào.Con cũng nhận ra, công ty của bố cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhưng bố vẫn cho con đi học và cho con tiền,một mình bố thôi cũng đã phải chịu biết bao cực khổ,con cũng nhận mẹ lúc nào cũng bận rộn để khôi phục lại nền kinh tế nhưng mẹ vẫn bỏ ra thời gian cho con.Lúc này,con mới cảm thấy bố mẹ thật đáng kính,rồi tới tháng 4,trường cho học online,con cũng sẵn sàng tham gia mà không bỏ một buổi học nào.Con biết rằng mình phải cố gắng nhiều,giờ đây khi đang ngồi viết lá thư này,thì đại dịch cũng đã dươc kiểm soát,nhưng con vẫn chăm chỉ học tập vì con sợ,lỡ đâu sau này đại dịch bùng phát,con không được đi học để gặp các bạn nữa thì sao.Thôi lá thư đã dài,con chỉ mong rằng đại dịch có thể sớm kết thúc để mọi người có thể an tâm làm việc và học hành mà không sợ đại dịch sẽ bùng phát bất cứ lúc nào
.Con gái của mẹ
Nguyệt