- Tức nước vỡ bờ
+ Không nhịn được nữa, chị Dậu uất ức, vùng lên phản kháng.
+ Em thích chi tiết này bởi vì ngày thường chị Dậu hiền lành nhưng khi bị kẻ khác bắt nạt quá mức chị liền vùng lên phản kháng lại thể hiện sức mạnh và sự oan ức trong con người.
- Lão hạc
+
Con chó vẫn hếch mõm lên nhìn, chẳng lộ một vẻ gì; lão lừ mắt nhìn trừng trừng vào mắt nó, to tiếng dọa:
- Nó giết mày đấy! Mày có biết không? Ông cho thì bỏ bố!
Con chó tưởng chủ mắng, vẫy đuôi mừng, để lấy lại lòng chủ. Lão Hạc nạt to hơn nữa:
- Mừng à? Vẫy đuôi à? Vẫy đuôi thì cũng giết! Cho cậu chết!
Thấy lão sừng sộ quá, con chó vừa vẫy đuôi, vừa chực lảng. Nhưng lão vội nắm lấy nó, ôm đầu nó, đập nhè nhẹ vào lưng nó và dấu dí:
- À không! À không! Không giết cậu Vàng đâu nhỉ!... Cậu Vàng của ông ngoan lắm! Ông không cho giết... Ông để cậu Vàng ông nuôi...
+ Vì đoạn này nói lên tình cảm của lão hạc với cậu vàng sâu sắc như thế nào và biểu thị rõ cảm xúc của lão hạc làm cho người đọc cảm thấy thích thú hơn.