a.
Gió êm /dịu dàng man man những rặng cây, gió biển/ mang theo cái vị mặn môi riêng của nó.
CN1 VN1 CN2 VN2
Từ ngàn đời nay, biển/ vẫn như vậy và nó /sẽ sống để thổi hồn mình vào trong gió.
TN CN VN CN VN
b.
- Giữa hai vế câu a dấu câu để nối là dấu phẩy
- Giữa hai vế câu b có từ nối là từ "và"