Mỗi tác phẩm nghệ thuật đều mang lại những giá trị riêng, đồng thời cũng mang lại những cảm xúc dạt dào cho người đọc. Ấn tượng nhất với em vẫn là bai thơ "Bánh trôi nước" của thi sĩ Hồ Xuân Hương. Bài thơ thể hiện cảm hứng nhân đạo trong văn học viết Việt Nam thời kì phong kiến, ngợi ca vẻ đẹp, phẩm chất của người phụ nữ đồng thời thể hiện lòng thương cảm sâu săc đối với thân phận chìm nổi của họ. Đọc bài thơ, người ta đồng cảm với số phận của họ. Người phụ nữ vừa có vẻ đẹp ngoại hình "trắng" lại vừa có vẻ đẹp tâm hồn "mà em vẫn giữ tấm lòng son", tấm lòng thủy cung, tình nghĩa. Thế nhưng lại có số phận lênh đênh, bấp bênh, không được tự quyết định cuộc đời của mình "rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn, bảy nổi ba cìm với nước non". Ôi! Thật day dứt và xót xa.