Cảnh dân chài bơi thuyền ra khơi:
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang.
Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió…
Câu đầu của đoạn này nói về thời điểm đoàn thuyền bắt đầu ra khơi đánh cá: Đó là những buổi sớm mai hồng, thời tiết tốt, trời trong, gió nhẹ. Những hình ảnh của câu thơ như đã hứa hẹn những điều thật đẹp đẽ, tốt lành. Những người ra khơi đánh cá là những trai tráng đang rất sung sức. Hình ảnh con thuyền cũng thật đẹp. Nó nhẹ vì lúc này khoang còn rỗng không. -> Cả đoạn thơ này đã thể hiện 1 khí thế hăng say mạnh mẽ, 1 niềm vui, 1 niềm tin vào thành quả tốt đẹp của những chuyến ra khơi.
Cảnh đón thuyền cá về bến:
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về.
“Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Ở hai câu đầu tác giả dùng đảo ngữ để làm nổi bật lên cảnh tượng dân làng đóng ghe cá trở về. Các từ ồn ào, tấp nập nói được sự đông vui, náo nhiệt và tấm lòng vui mừng phấn khởi của mọi người.
Câu “Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe” là 1 câu nói quen thuộc thể hiện dời sống tâm linh của người dân miền biển. Người ta thuồng luôn tin là có Trời, Phật, thần biển, thần sông và khi Trời chiều nguồi thì làm cho sóng yên lặng, cá đánh được nhiều