Câu 3 :
- Điệp ngữ “buồn trông” được lặp lại 4 lần trong đoạn thơ trên.
`text{→}` Hệ quả : Gợi thân phận cô đơn, lênh đênh, trôi dạt trên dòng đời vô định, vừa diễn tả nỗi buồn ngày càng tăng tiến, chồng chất ghê gớm, mãnh liệt hơn. Đồng thời tạo nên nhịp điệu ào ạt của cơn sóng lòng, khi trầm buồn, khi dữ dội, xô nỗi buồn đến tuyệt vọng.
Câu 4 :
Nhà thơ Nguyễn Du đã sử dụng thành công nghệ thuật tả cảnh ngụ tình : tả cảm xúc của Thúy Kiều ảnh hưởng tới cảnh vật nàng nhìn thấy. Từ đó cho người đọc thấy cảnh nào cũng buồn, cô quạnh, u ám, đáng sợ. Miêu tả gió cùng với tiếng sóng biển trời dữ dội "ầm ầm tiếng sóng" đang vỗ đang "kêu", đang bủa vây, như nói lên sự lo âu, sợ hãi, nỗi khiếp sợ của Kiều.