`1.`
- Đoạn văn trên được trích từ văn bản Cô Tô của tác giả Nguyễn Tuân.
- Phương thức biểu đạt của đoạn trích: miêu tả.
`2.`
- Nội dung chính: cảnh mặt trời mọc tuyệt đẹp trên đảo Cô Tô.
`3.`
- Biện pháp tu từ: nhân hóa:
"Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết."
- Biện pháp tu từ: so sánh:
"Tròn trĩnh, phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn."
`4.`
Trong văn bản bản Cô Tô, cảnh mặt trời mọc trên đảo vào ngày thứ sáu có lẽ là đặc sắc nhất. Đó là một vẻ đẹp giản dị. Một vẻ đẹp không chói lóa, hào hoa mà lại thanh cao, thơ mộng. "Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết", kể cả ông mặt trời cũng phải cố gắng ngoi lên, tựa như một mầm cây, bắt đầu cho một ngày mới, một trải nghiệm mới. Mặt trời đặt lên mặt biển, như một mâm lễ phẩm tiến lên từ bình minh, thật là một phép so sánh thú vị. Dưới ngòi bút và văn phong điêu luyện, Cô Tô hiện lên như một bức tranh đầy màu sắc, mỗi chi tiết lại có một vẻ đẹp riêng.