Cách trình bày nội dung trong các đoạn văn sau.
a) Trần Đăng Khoa rất biết yêu thương. Em thương bác đẩy xe bò “mồ hôi ướt lưng, căng sợi dây thừng” chở vôi cát về xây trường học và mời bác về nhà mình… Em thương thầy giáo một hôm trời mưa đường trơn bị ngã, cho nên dân làng bèn đắp lại đường.
(Theo Xuân Diệu)
→ Đoạn văn trên trình bày theo cách: diễn dịch ( câu chủ đề nằm ở đầu đoạn văn, nêu khái quát nội dung toàn bài, làm rõ ý kiến " Trần Đăng Khoa rất biết yêu thương."; đoạn văn có các từ ngữ chủ đề nhằm duy trì đoạn văn : mưa, trời)
b) Mưa đã ngớt. Trời rạng dần. Mấy con chim chào mào từ hốc cây nào đó bay ra hót râm ran. Mưa tạnh, phía đông một mảng trời trong vắt. Mặt trời ló ra, chói lọi trên những vòm lá bưởi lâó lánh.
(Tô Hoài, O chuột)
→ Đoạn văn trê trình bày theo cách: song hành ( đoạn văn không có câu chủ đề, các ý trong đoạn ngang bằng với nhau, cùng làm rõ chủ đề : bầu trời sau cơn mưa.)
c) Nguyên Hồng (1918 - 1982) tên khai sinh là Nguyễn Nguyên Hồng, quê ở thành phố Nam Định. Trước Cách mạng, ông sống chủ yếu ở thành phố cảng Hải Phòng, trong một xóm lao động nghèo. Ngay từ tác phẩm đầu tay, Nguyên Hồng đã hướng ngòi bút về những người cùng khổ gần gũi mà ông yêu thương thắm thiết. Sau Cách mạng, Nguyên Hồng tiếp tục bền bỉ sáng tác, ông viết cả tiểu thuyết, kí, thơ, nổi bật hơn cả là các bộ tiểu thuyết sử thi nhiều tập. Nguyên Hồng được Nhà nước tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (năm 1996).
(Ngữ văn 8, tập một)
→ Đoạn văn trên trình bày theo cách: song hành ( không có câu chủ đề, các ý trong đoạn văn cùng trình bày thống nhất một nội dung: giới thiệu về tác giả Nguyên Hồng)