Dàn ý tham khảo
A. Mở bài
- Giới thiệu về người mà em yêu quý nhất là mẹ
- Giới thiệu về kỉ niệm mà em nhớ nhất : đó là một lần em ốm và được mẹ chăm sóc tận tình
B. Thân bài
1. Tả ngoại hình của mẹ
- Mẹ em năm nay đã ngoài 30 tuổi , dáng hình nhỏ nhắn, cao cao.
- Mẹ có khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn , xinh sắn .
- Tóc mẹ dài và đen nhánh như gỗ mun .
- Mẹ hay để tóc xõa ngang vai . Với kiểu tóc ấy , thật sự trông khuôn mặt mẹ được thanh thoát hơn rất nhiều .
- Mẹ em có một đôi mắt sáng và trong .
- Đôi mắt ấy luôn ánh lên một cái nhìn đầy yêu thương, trìu mến . Nó tạo cho người đối diện có cảm giác mẹ thật thân thiện , dễ gần .
- Đặc biệt làn da mẹ trắng và hồng hào trông rất đẹp .
- Sống mũi mẹ cao. Mỗi khi cười , mẹ lại để lộ ra chiếc răng khểnh trông thật duyên.
- Đặc biệt do đặc thù là giáo viên nên giọng nói của mẹ em rất ấm áp.
2. Kỉ niệm em được mẹ chăm sóc khi bị ốm
- Hôm đấy , em bị ốm , sốt rất cao , người cảm thấy rất mệt mỏi
- Mẹ đã rất quan tâm và lo lắng cho em
- Mẹ chăm sóc em rất tận tình và chu đáo
- Mẹ lấy một chiếc khăn ướt đắp lên trán em
- Mẹ nấu cháo và bón cho em ăn
- Mẹ mua thuốc cho em
- Mẹ luôn hỏi han sức khỏe của em , hỏi xem em cảm thấy như thế nào, đã đỡ hơn chưa ?
- Cảm nhận của bản thân :
+ Em cảm nhận được tình cảm yêu quý , sự quan tâm và lo lắng của mẹ đối với em
+ Em rất trân trọng những tình cảm ấy của mẹ và cảm thấy yêu mẹ thật nhiều
C. Kết bài
- Bày tỏ cảm xúc của bản thân mỗi khi nhớ lại kỉ niệm đó
- Bày tỏ tình cảm yêu quý và kính yêu đối với mẹ
** Bài viết tham khảo
Tuổi thơ chúng ta luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ. Với em, mẹ là người em yêu quý và kính trọng nhất. Mẹ thương em lắm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc, ăn từng thìa cháo, mất ăn, mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em.
Mẹ em có dáng người dong dỏng, thanh thoát. Khuôn mặt mẹ hiền từ, phúc hậu với nụ cười rạng rỡ. Nắng mưa, sóng gió cuộc đời mẹ kinh qua đã in dấu vào làn da nâu rám nắng rất chân quê, mộc mạc của người.
Có những lúc em cảm thấy mình thật ngốc vì dù mẹ có mắng mỏ hay trách móc em thì suy cho cùng cũng là để em nên người chứ đâu có phải vì ghét bỏ gì em. Có ai lại ghét bỏ đứa con mình dứt ruột chín tháng mười ngày sinh ra cơ chứ. Ấy vậy mà, thỉnh thoảng em vẫn cáu gắt, hờn dỗi và cãi lại mẹ. Rồi cho đến một ngày, khi em bị ốm nhìn thấy mẹ chăm sóc em mệt mỏi, vất vả như thế em mới càng thấm thía hơn về giá trị của tình mẫu tử.
Hôm đấy là vào buổi chiều, đã có dự báo thời tiết trời sẽ mưa to, mẹ dặn em rõ ràng là phải mang áo mưa đi cẩn thận vậy mà em mải chơi quên lời mẹ dặn. Kết quả là hôm ấy em bị dính mưa và đêm đến sốt cao. Nằm trên giường, em miên man chìm vào giấc ngủ say, đầu óc quay cuồng trống rỗng. Thỉnh thoảng em cảm nhận có bàn tay rất ấm của ai đó vuốt nhẹ mái tóc và khuôn mặt của mình. Hơi ấm ấy rất quen thuộc thân thương và chắc chắn đó chính là mẹ, cảm nhận của ta về tình mẫu tử không bao giờ là sai cả. Ánh đèn mờ mờ trong đêm, em lim dim mắt thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc giường, thi thoảng lại sấp khăn lau trán cho em. Một hồi sau mẹ bón từng thìa cháo nhỏ cho em ăn. Ánh mắt mẹ nhuốm đầy ưu tư lo lắng. Một đêm dài, mệt mỏi và khó chịu đã qua đi, nhờ có bàn tay kì diệu và tình yêu thương của mẹ em đã đỡ sốt hơn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, em thấy mẹ nằm gục bên cạnh giường, tay vẫn nắm lấy bàn tay non nớt của em. Đôi mắt mẹ thâm quầng, có lẽ vì do đêm qua thức khuya chăm sóc em nên không ngủ được. Mái tóc dài mượt mọi khi thay vào đó rối bời vì lăn lộn chạy qua chạy lại săn sóc cho em nên cũng chẳng có thời gian để chỉnh chu. Tự nhiên, lòng em dấy lên một cảm xúc bồi hồi khó tả, trong miên man xa xăm, vọng về trong em là những lần em nói hỗn với mẹ, những lời lẽ khó nghe mẹ nhường nhịn em, em bỗng thấy mình thật là một đứa trẻ hư. Đúng lúc ấy, mẹ tỉnh dậy, vội vàng ôm em vào lòng, hỏi han xem em đỡ chưa, ánh mắt đầy lo lắng đợi chờ. em bật khóc nức nở, ôm mẹ và ngập ngừng vài tiếng lí nhí không thành lời. Mẹ xoa đầu em mỉm cười đầy trìu mến.
Mẹ là vầng trăng, làm dịu mát tâm hồn thơ ngây trong trẻo của em, mẹ cũng là ánh mặt trời tỏa nắng tâm hồn em. Mẹ là tất cả những gì thiêng liêng, cao quý nhất. Cảm giác mỗi khi bị ốm được bàn tay mẹ chăm sóc như có liều thuốc tiên khỏi bệnh rất nhanh. Phải chăng đó chính là sức mạnh của tình mẫu tử.