Viễn Phương và Thanh Hải đều là những nhà thơ xuất sắc của nền văn học Việt Nam. Hơn hết, họ còn có một điểm chung đó là đều thể hiện ước nguyện cống hiến của mình trong quá trình sáng tác thơ. Điều này được thể hiện rõ nét qua khổ thơ bốn bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương và khổ bốn, năm bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ ” của Thanh Hải. Ở "Viếng lăng Bác", Viễn Phương đã muốn làm con chim hót quanh bên lăng Hồ chủ tịch để làm không khí nơi đây thêm vui vẻ, rộn ràng. Hơn thế nữa, tác giả còn muốn làm một đóa hoa để tỏa hương thơm ngát. Đặc biệt, tác giả còn muốn làm một cây tre, để "thị hiếu" với dân. Để cùng đồng lòng, đồng tâm, hiệp lực với dân trên mọi nẻo đường. Cũng giống như Viễn Phương, Thanh Hải cũng bộc bạch, thổ lộ muốn ao ước trở thành một con chim và đóa hoa để chơi những bản nhạc thật hay và để đem đến cho đời những đóa hoa thơm ngát. Đặc biệt, thi nhân còn muốn trở thành những nốt trầm xao xuyến. Từ đó, Thanh Hải có thể đóng góp cuộc đời nhỏ bé của mình vào cuộc đời chung. Thật vậy, mỗi ước nguyện đều giản dị, đơn sơ mà đẹp đẽ đến lạ thường!