$Vy$ $gửi$
Bước tới Đèo Ngang, bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.
Cho thấy cảnh đẹp của Đèo Ngang hồi buổi xế chieuf. Nó có thể là thời điểm buồn bã nhất. Trong câu văn, thì nó là nỗi buồn của Bà Huyện Thanh Quan khi đi xa nhớ nhà. Ôi thật tuyệt! Cảnh tuy đpẹ nhưng lòng người lại đau nhớ thương. "Cỏ cây chen lá, đá chen hoa", cho thấy cảnh đpẹ nơi đây thật thơ mộng, đẹp đẽ. Nó là những dải màu xanh với những lốm chốm bông hoa và đá. Tóm lại, đây là lời bà Huyện Thanh Quan nói nhớ nhà, nhớ gia điình trong buổi chiều hôm đấy.