Trong đoạn thơ đầu, Nguyễn Du đã cho ta thấy một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tuyệt đẹp. Nếu hè đến có phượng đỏ ve kêu, đông sang có tuyết rơi thì khi xuân về có cánh én. Chim én- biểu tượng của mùa xuân đang chao nghiêng trên bầu trời đầy trong xanh. Lúc này đây bầu trời lại có một thứ ánh sáng diệu kỳ, đẹp tươi "thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi". Như vậy, đã qua 60 ngày kể từ ngày lập xuân, cũng có nghĩa là đã đến tiết thanh minh. Nguyễn Du viết: " Cỏ non xanh tận chân trời, Cành lê trắng điểm một vài bông hoa." Những bãi cỏ non xanh kéo dài như những thảm, xa tít "chân trời" mở ra một không gian rộng lớn. Dưới đất là cỏ non xanh mượt, bên trên lại là những bông hoa lê điểm trắng trên cành. Hoa lê trắng tinh gợi lên cảm giác tinh khôi và cao sang. Hoa lê điểm xuyết trên cành như đang chào đón mùa xuân. Tác giả đã sử dung rất thành công nghệ thuật đảo ngữ khiến cho hoa lê như đang bừng nở trong không khí mùa xuân. Bức tranh thiên nhiên qua bốn câu thơ thật tuyệt đẹp và tươi mới.
* câu ghép: gạch chân
* Câu có lời dẫn trực tiếp: in đậm
May là mik vừa mới viết trên Word để gửi cho cô!!