Bài thơ Viếng là Bác đã thể hiện nỗi niềm xúc động,lòng biết ơn sâu sắc của Viễn Phương-một nhà thơ miền Nam lần đầu ra Hà Nội hoa vào dòng người khi vào lăng Viếng Bác.Cấu trúc của bài thơ như một hành trình miêu tả khoảnh khắc khi tác giả đứng trứớc lăng,khi xếp hàng và khi đứng trước di hài của Bác.Khổ thơ bài là một dấu lặng kết thúc hành trình ấy,bộ lỡ niềm lưu luyến của Viễn Phương khi tạm biệt bác khi trở về miền Nam.
Mai về miền Nam thương trào nước mắt
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
Muốn làm đoá hoa tao hương đâu đây
Muốn làm cây tre trung hiếu trốn này
Dòng thơ đầu tiên cất lên bờ trào dâng mãnh liệt cảm xúc nghẹn ngào như rừng rưng hàng lệ nơi khóe mắt"Mãi về miền Nam thương trào nước mắt" chỉ một chữ "thương " quen thuộc gắn với câu nói của người miền Nam mà như gọi trọn biết bao yêu thương,xót xa và kính trọng.Câu thơ cất lên mà như nghẹn lại,xót xa đến vô cùng .
Tiếc nuối có,thương nhớ có ,bộ váy mà nhân vật trữ tình giã biệt mà vẫn khắc khoải,bịn rịn, bày tỏ ước nguyện cá nhân:
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
Muốn làm đoá hoa tỏa hương đâu đây
Muốn làm cây tre trung hiếu trốn này
Diệp ngữ"muốn làm" được nha đến rất nhiều trong 3 lần cùng nhịp thơ dồn dập thể hiện khao khát chân thành,khao khát của tác giả, muốn làm con chim, đoá hoa tỏa hương,cây tre trung hiếu, tất cả đều là những sự vật đời thường,giản dị,gắn liền với thiên nhiên gần gũi.Muốn làm con chim để mang tiếng hót vui vẻ đến với Bác,làm đoá hoa để tỏa hương tổ điểm cuộc đời,đặc biệt là cây tre gần gũi ẩn dụ cho vẻ đẹp thủy chung,son sắt của người Việt.
Mjk đang bực một việc tối mjk làm cho đi giải quyết một việc đã yên tâm mjk chắc chắn sẽ làm mong bn thông cảm 😘😘😘